Cunningham’s Law: Vờ ngớ ngẫn nhưng hóa ra khôn?
“The best way to get the right answer on the Internet is not to ask a question, it’s to post the wrong answer.” – Ward Cunningham
“Cách tốt nhất để có câu trả lời đúng trên mạng xã hội không phải là đặt câu hỏi, mà chia sẻ một câu trả lời sai”
Cá nhân mình lần đầu đọc câu nói bất hủ của cha đẻ Wiki đã phải “wow” vì đúng là một kiểu tư duy ngược đầy thú vị.
Nó lý giải tại sao khi bạn review một sản phẩm dưỡng da hơi ố dề, sẽ có cả tá người (“trầy da tróc vảy” vs sản phẩm đó) nhảy vào comment góp ý, chia sẻ kinh nghiệm cá nhân,… nhiệt tình và chân thành hơn hẳn khi bạn chỉ đơn thuần hỏi: “Mọi người ơi, skincare sao cho đúng?”
Vì sao lại vậy?
Vì bản năng con người thường phản ứng mạnh mẽ hơn với sai sót so với những lời cầu cứu trung tính. Một câu hỏi đúng mực dễ bị lướt qua, nhưng một câu trả lời sai lại khiến ai đó cảm thấy có trách nhiệm lên tiếng để “sửa sai”.
Nhưng đọc kỹ hơn, mình tự hỏi như thế nào là câu trả lời đúng? (khúc này hơn overthinking)
Trong thời đại mà sự thật đôi khi bị bẻ cong vì lợi ích truyền thông, khái niệm “đúng” trở nên… có điều kiện. Một marketer thông minh hoàn toàn có thể lợi dụng mô hình này bằng cách tung một bài post skincare sai sai rồi khéo léo xuất hiện trong phần bình luận để “cứu nguy” bằng sản phẩm của họ.

Ở một góc nhìn khác
Cunningham’s Law cũng phản ánh thói quen soi lỗi của cộng đồng, kiểu chỉ khi thấy ai đó sai, chúng ta mới cảm thấy có lý do để lên tiếng, thậm chí là đánh giá hay dè bỉu. Đó là bản chất tâm lý xã hội, không thể phủ nhận.
Tuy nhiên, nếu nhìn theo hướng tích cực, đây lại là một tư duy học hỏi rất giá trị: Khi bạn dám nói ra (dù có thể sai), bạn sẽ nhận lại được những góp ý khiến mình “khôn” hơn. Và đây cũng là “bí thuật” để học lõm từ các “bật tiền bối” giỏi nhưng hơi hóng hách ^^.
Và để ứng dụng “sự sai hóa đúng” này vào đời sống cá nhân, mình nghĩ chúng ta cũng cần một liều dũng cảm kha khá. Thay vì overthinking “không biết mình nói vậy có sai không?”, bạn cứ mạnh dạn nói ra luôn. Rồi chuyển mood sang lắng nghe, học hỏi và hoàn thiện.
Nhưng dĩ nhiên, điều đó không có nghĩa là thích nói gì thì nói, bất chấp sự chuẩn bị. Khi mọi dữ kiện trong đầu bạn đều mơ hồ, thì việc nói ra là một cách kiểm nghiệm thực tế khá hiệu quả.
Leave a comment